Zalo

Bác sĩ ở Premier League: Nghề giữ kim cương

Thứ Bảy 26/04/2014 07:03(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Thời sơ khai của bóng đá chuyên nghiệp, các CLB không có một bác sĩ riêng. Người chữa chạy cho các cầu thủ thường là bác sĩ địa phương. Từ cuối những năm 1990, do sự phát triển lớn mạnh của bóng đá thời thương mại hóa, mới xuất hiện bác sĩ riêng cho đội bóng với kiến thức y học tương đương với một chuyên gia, như Eva Carneiro tại Chelsea.

Hành trình dài để hiện diện

Bác sĩ đội bóng nổi lên vào cuối thế kỷ XIX, khi đòi hỏi về việc chăm sóc y tế, ngăn ngừa thương tích với các cầu thủ tăng cao. Nhưng mãi cho tới cuối thế kỷ XX, vẫn chưa có chức danh chính thức cho những người hoạt động trong lĩnh vực này. Tại Anh khi đó, y tế trong thể thao phần lớn là hoạt động tự nguyện. Các tổ chức tình nguyện như Lữ đoàn xe cứu thương bệnh viện St John thường xuất hiện ở các trận đấu, nhận nhiệm vụ chữa trị cho cầu thủ trong trường hợp dính chấn thương. Sau thảm họa Hillsborough, có thêm bộ phận y tế chăm sóc cho đám đông CĐV trên khán đài. Dịch vụ của họ hoàn toàn miễn phí.

Bởi làm việc tại đội bóng chỉ được coi như nghề làm thêm nên bác sĩ khi đó kiêm rất nhiều công việc. Ví dụ như trường hợp của JS Thomas. Ông là bác sĩ phục vụ lâu dài của CLB West Ham nhờ khả năng nổi bật trong nền y tế địa phương nhưng ông cũng là thẩm phán của Tòa án vị thành niên tại nơi ở. Bác sĩ James C. Baxter, làm việc cho Everton từ năm 1889-1928, kiêm luôn chức danh Ủy viên hội đồng địa phương và cộng tác viên của một số công ty bảo hiểm.

Rất nhiều CLB được hưởng lợi từ xu hướng y tế này. Và bởi tính chất tự nguyện về vai trò, ít ỏi về tài chính, nên bác sĩ CLB thường được truyền cho các thành viên trong gia đình của họ. Chẳng hạn, bác sĩ Issac Pitt của CLB West Brom (từ 1890-1923) đã nhường vai trò trong đội bóng lại cho cháu trai James khi ông qua đời. John Crane trở thành bác sĩ Arsenal qua giới thiệu của một người bạn thân. Truyền thống này kéo dài cho tới những năm gần đây. Các thông báo tuyển mộ bác sĩ của CLB không được công khai trên phương tiện truyền thông mà dựa trên quen biết.

Trách nhiệm nặng nề

Phải cho tới năm 1999, Man United lần đầu tiên bổ nhiệm Mike Stone làm bác sĩ toàn thời gian, khởi đầu cho một nghề mới. Khi đó, đa phần họ làm việc vì đam mê, vì tình yêu với đội bóng - thứ mà tiền bạc phải xếp sau.

Trên các diễn đàn quy tụ những người hoạt động trong ngành y, bác sĩ đội bóng được mô tả là công việc “thách thức, thú vị và bổ ích”. Bác sĩ làm việc hầu như không phải bởi thù lao mà là vì sở thích được tham gia vào hoạt động của CLB. John Crane, bác sĩ của Arsenal về hưu năm 2004, cho biết ông thích công việc của mình bởi nó thú vị mọi lúc. Hơn nữa, việc điều trị chấn thương tạo cho ông thách thức về mặt trí tuệ. Năm 2006, bác sĩ Charlotte Cowie của Tottenham miêu tả điều hay ho nhất trong công việc của ông là “được ngồi trên đường piste ở những trận đấu thuộc Premier League”. Họ thích cảm giác trong những chuyến đi xa, ăn mừng chiến thắng với rượu vang và trò chuyện râm ran về trận đấu trên đường về nhà.

Nhưng quá trình thương mại hóa bóng đá không cho họ chỉ làm việc theo sở thích. Cầu thủ bây giờ được miêu tả là “kim cương” với giá trị hàng chục triệu bảng, nên chỉ cần sơ suất nhỏ trong việc điều trị CLB sẽ ném tiền vào sọt rác. Để hạn chế nguy cơ đó, trong hợp đồng với các bác sĩ, CLB vạch rõ điều khoản về bồi thường trong trường hợp họ mắc sai lầm.

Điển hình là trường hợp của Mike Stone năm 2006. Ông đã bị Sir Alex Ferguson, thông qua BLĐ của Man United, sa thải vì không hài lòng với quá trình điều trị chấn thương của tiền đạo Wayne Rooney.

Thời gian yêu cầu với bác sĩ đội bóng cũng khắt khe hơn. Nếu như Issac Pitt trước đây chỉ mất 45 phút/ngày ở đội bóng và mỗi tuần làm việc 5 ngày thì bây giờ công việc của bác sĩ là toàn thời gian, cả ngày lẫn đêm. Các cầu thủ luôn yêu cầu sự chăm sóc toàn diện. Cầu thủ nước ngoài lại càng phụ thuộc vào bác sĩ CLB, không chỉ cho bản thân họ mà cả những thành viên trong gia đình, vốn không rành về hệ thống y tế tại Anh.

Theo Thể Thao Văn Hoá

Có thể bạn quan tâm

Thiago Silva: “Vô địch World Cup sẽ là khoảnh khắc hoàn hảo để kết thúc sự nghiệp”

Thiago Silva: “Vô địch World Cup sẽ là khoảnh khắc hoàn hảo để kết thúc sự nghiệp”

Thiago Silva: “Vô địch World Cup sẽ là khoảnh khắc hoàn hảo để kết thúc sự nghiệp”

Ngày càng gần đến ngày chia tay sự nghiệp cầu thủ, Thiago Silva (41 tuổi) vẫn mơ ước được trở lại đội tuyển Brazil tham dự World Cup 2026, trước khi một ngày nào đó trở thành HLV của PSG, CLB đã để lại dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời anh.

Inter Miami vô địch MLS Cup: Một cái kết đẹp cho tất cả

Inter Miami vô địch MLS Cup: Một cái kết đẹp cho tất cả

Inter Miami vô địch MLS Cup: Một cái kết đẹp cho tất cả

Chiến thắng trước Vancouver khép lại một hành trình lột xác đầy xúc cảm của Inter Miami, một đội bóng từng quen với việc sống ở đáy bảng xếp hạng MLS cho đến khi chủ nhân 8 Quả bóng vàng đặt chân tới Miami vào tháng 7/2023 trong bản hợp đồng được xem là lớn nhất lịch sử giải đấu.

Jordi Alba và Sergio Busquets đã khép lại sự nghiệp đầy màu hồng

Jordi Alba và Sergio Busquets đã khép lại sự nghiệp đầy màu hồng

Jordi Alba và Sergio Busquets đã khép lại sự nghiệp đầy màu hồng

“Với họ, một điều rất đẹp đẽ đang khép lại, đó là điều mà họ đã dành trọn cả cuộc đời để theo đuổi” Messi nói sau trận chung kết MLS 2025. “Từ bây giờ, một cuộc sống khác bắt đầu. Tôi chúc họ mọi điều tốt lành vì họ là hai người bạn mà tôi rất trân trọng và tôi hạnh phúc khi họ có thể chia tay với danh hiệu này.”

Philipp Lahm: Đời chẳng kém vui khi rời xa hào quang bóng đá đỉnh cao

Philipp Lahm: Đời chẳng kém vui khi rời xa hào quang bóng đá đỉnh cao

Philipp Lahm: Đời chẳng kém vui khi rời xa hào quang bóng đá đỉnh cao

Sân Allianz Arena hiện ra sừng sững khi chiếc xe chầm chậm di chuyển giữa dòng xe cộ. Còn 3 tiếng nữa mới đến trận đấu lớn nhất mùa giải của Bundesliga - Bayern Munich gặp Borussia Dortmund - và khi xe chúng tôi nhích về phía trước từng chút một, Philipp Lahm đã tranh thủ kể về cảm giác khi được nâng cao chiếc cúp vô địch World Cup.

Xem thêm
top-arrow
X